Truyện ngắn dành cho người xa quê

 

Có lẽ bất cứ ai trong mỗi chúng ta, được sinh ra ở một vùng quê nào đó, đều sẽ nhớ về quê hương đầy thân thuộc và yêu thương. Đó là hình ảnh rất đỗi mộc mạc.

Đó là những kỷ niệm êm đềm tha thiết, ngọt ngào. Đó là tình quê, là hồn làng với bao điều giản dị mà gợi cho người ta nỗi nhớ cháy lòng, nghẹn ngào, rưng rưng khó tả... 3 năm nơi đất khách thấy cái gì cũng nhớ. Nắng nhớ nắng, mưa nhớ mưa, đến nhúm cỏ ven đường cũng làm lòng bổi hổi bồi hồi.

Nhớ ngày lội bùn đánh trâu ra đồng bừa, hai dên đường cỏ mọc, đẫm ướt sương đêm, thi thoảng con trâu dí mũi vào chòm cỏ ăn hổn vài miếng, ông đánh nó mà bây giờ thấy tội. Nó thèm, nó ăn, cũng như người ta thèm , ta nhớ vây!. Ở đây chẳng thiếu thứ gì . Ăn gì cũng có.

Mua gì cũng có. Mà sao nghe lạt nhách. Nhiều đêm thức giấc nửa khuya nghe ngoài trời đổ mưa, tiếng mưa giống hệt như mưa đầu mùa ngoài đó…

Đánh giá truyện (4)
Audio cộng đồng đang nghe (Real time) Đang nghe